watch sexy videos at nza-vids!
Bông cúc vàng

Bông cúc vàng


Tác giả:
Đăng ngày: 08-08-2016
4.5 sao 4.5 / 5 ( 27 đánh giá )

Bông cúc vàng

↓↓
Tớ tặng cậu đấy Được việc cho cậu là tớ mừng rồi.Giọng Đắc run run:- Anh tốt quá anh Văn ạ.Bữa tiệc chưa tàn song Đắc đã xin về. Nhìn họ từng đôi tình tứ với nhau, Thomas mặc dù có mọi người ở xung quanh, vẫn ôm hôn Thu Nguyệt, hai má Thu Nguyệt đỏ hồng, hai vú lồ lộ sau lần áo rất mỏng đầy kích thích, Hiền Lương cũng như một trái táo chín đang đung đưa trên cành mời mọc Văn, Đắc không kìm được nỗi nhớ những chiếc lồn mà đã một tuần nay vì chạy hàng họ Đắc không gặp được Trong lúc ăn, đã mấy lần Đắc đưa mắt liếc nhìn hai người con gái đẹp. Họ đẹp thật. Đẹp hơn cả Hà, vợ Đắc ngày còn trẻ là hoa khôi của một trường đại học ở Hà Nội. Vừa liếc nhìn hai người, Đắc vừa dùng trí tưởng tượng của mình để hình dung ra hai chiếc lồn hình thù chúng ra sao, những trái đào tiên to nhỏ như thế nào. Những trái đào tiên cứ thây lẩy, đung đưa trước mắt Đắc. Mùi da thịt ngồn ngộn, ngầy ngậy cộng với mùi thức ăn thơm lừng cứ chờn vờn mũi Đắc khiến bộ hạ Đắc không sao yên được. Đắc như đặt đít trên một đống lửa. Con cặc mỗi lúc một nóng hổi khiến Đắc đã mấy lần định đánh bạo đưa ra một ý kiến, có thể là bất ngờ, cũng có thể là không bất ngờ đối với mọi người, là mình sẽ chơi tập thể năm người như năm nào Thomas và Thu Nguyệt đã chơi, có điều lần này sẽ không phải mò lồn mò cặc nhau trong bóng tối làm gì, lần này cả năm cứ đàng hoàng mà bú lồn, bú cặc nhau, mà nhét cặc vào lồn, vào mồm, vào đít, vào đâu cũng được, tự do, thỏa chí giữa ánh sáng ban ngày. Năm chúng ta như một gia đình, năm chúng ta quí hóa nhau, có gì mà ngượng ngập. Tại sao phải ấn định Thu Nguyệt là của riêng Thomas và Hiền Lương là của riêng Văn? Theo Đắc, chẳng có cái lồn hay con cặc nào ở trên đời này là của riêng ai cả. Của chung tất. Thế mới hay. Thế mới đầy hấp dẫn. Như bày khỉ ở vườn bách thú chẳng hạn, một con khỉ đực chơi một lúc hàng bày khỉ cái, chúng có phân định con nào với con nào đâu ước gì được trở lại cuộc sống như những người thượng cổ để Đắc được tự do sờ mó hai chiếc lồn đang ngồi trước mặt đây, thằng Văn hay thằng Thomas có muốn chơi thì vào mà chơi chung, hay đợi Đắc chơi xong đã, chứ chẳng có quyền hành gì mà chiếm giữ hai cái lồn đó cho riêng chúng. Mùi lồn cứ phảng phất bay ra. Chẳng lẽ hai chiếc lồn này lại có mùi đặc biệt? Chẳng biết thằng Văn và thằng Thomas chúng có ngửi thấy không mà sao chúng chẳng có một biểu hiện gì cả? Chúng cứ tỳ tỳ đánh chén, hết nem rán lại đến đùi gà. Còn Đắc độc chỉ có ngửi thấy mùi lồn. Nem rán cũng bốc ra mùi lồn. Đùi gà cũng tỏa ra mùi lồn. Thế mới kỳ chứ. Hay Đắc đang mơ? Không, rõ ràng hai chiếc lồn đang ngồi kia mà, Đắc đâu có mơ. Đắc sẽ đề nghị chúng chơi tập thể. Nếu thằng Văn và thằng Thomas không đồng ý thì cứ ngồi đấy mà ăn, vừa ăn vừa xem Đắc chơi một lúc hai cái lồn cũng được. Gì chứ chơi một lúc hai cái lồn thì Đắc đã thành tài nghệ từ lâu rồi. Nếu Đắc đưa ý kiến đó ra thì sao nhỉ? Liệu họ có tán thưởng không? Con cặc của Đắc cũng đáng giá lắm chứ. Biết đâu hai chiếc lồn kia lại chạy theo con cặc của Đắc, rứt không ra. Đắc cứ ngâm mình trong hồ mơ tưởng ngọt ngào đó khiến quên đi, chẳng nghe thấy các bạn đang lao xao nâng cốc chúc mừng. Mùi nem rán thơm điếc mũi cũng không át nổi mùi của hai chiếc lồn ngầy ngậy bên cạnh Đắc đang tỏa ra. Chao ơi, con bé lại mặc váy ngắn nữa chứ, hai cái đùi của nó thò ra hoàn toàn, trắng nõn. Cái gì ở bên trong giữa hai cái đùi đó ? Một chiếc lồn mum múp, hình tam giác với những sợi lông lòa xòa, xếp đặt tự nhiên, với hai mép lồn mơn mởn? Lồn con gái. Có lẽ thằng Văn sẽ từ chối lời đề nghị của Đắc mất thôi, mặc dù đó là lời đề nghị chính đáng của Đắc, lời đề nghị cuối cùng của Đắc trước khi chia tay. Tình bạn thì cũng thế thôi, chẳng cái gì quí hóa hơn trên đời này bằng chiếc lồn. Điều này thì Đắc đã rõ lắm rồi, đã hiểu lắm rồi và cũng đã có kinh nghiệm rồi. Có lẽ cái lồn con bé đó là lồn trinh, nó chỉ giành riêng cho trung Văn và thằng Văn cũng sẽ chiếm đoạt cho riêng con cặc của nó. Sao thằng Văn lại hạnh phúc đến thế? Mình về là chúng chơi nhau. Chao ơi, thằng Văn sẽ chiếm lĩnh một mình một cái lồn trinh thơm tho ngầy ngậy đó. Thôi, đừng có tị nạnh nữa. Nó cũng xứng đáng được hưởng cái lồn ấy lắm chứ. Lồn nào chả là lồn. Phải từ biệt các tướng thôi, về còn đến thăm các lồn của ta chứ. Gỡ gạc được chút nào hay chút đó. Đời là một giấc mơ, bay đến vèo một cái là hết. Đến khi nhắm mắt xuôi tay thì con cặc cũng chết chẳng còn mơ tới những cái lồn được nữa.
Đắc đứng dậy từ biệt. Thomas ôm Đắc, hôn. Họ chúc nhau. Người ở lại kẻ ra về. Bịn rịn. Lúc ôm các bạn, Đắc nghĩ: "Nếu họ biết được vừa rồi mình thèm hai cái lồn củahọ như thế nào thì chắc gì họ đã ôm hôn mình như lúc này".
Văn tiễn Đắc xuống dưới nhà. Trong lúc Văn đi tiễn Đắc thì Thomas gọi Hiền Lương ra một chỗ, nói nhỏ:- Hôm nay anh nhờ em một việc nhé, mong em giúp anh.- Việc gì thế anh?- Em mời anh Văn sang phòng em chơi một lát.- Em hiểu rồi, tối nay anh định giữ chị Thu Nguyệt ở lại phải không?- Ừ thế anh hỏi thật em nhé , anh biết tỏng là em mê anh Văn rồi, em có muốn ngủ với anh Văn đêm nay không?
Tôi bỗng giật mình tỉnh dậy. Hiền Lương đang nằm gối đầu lên cánh tay tôi. Nàng thở nhè nhẹ, phả hơi ấm vào mặt tôi. Hai vú nàng căng tròn áp sát vào mặt tôi. Tôi đưa tay xoa nhè nhẹ hai mông tròn trịa của nàng. Cả hai chúng tôi đều trần truồng.
Không biết mấy giờ đêm rồi. Đêm hè. Cứa sổ mở. Gió lùa vào mát rượi. Mọi vật đều im ắng. Chỉ có tiếng gió, tiếng lá cây lao xao nhè nhẹ ở bên ngoài. Ánh trăng đêm hè vàng dịu tràn qua cửa sổ vào phòng. Tôi nhớ lại lần đầu, cũng tại căn phòng này, trên chiếc giường này tôi và nàng đã nằm cạnh nhau suất đêm, nóng như than mà tôi đã không động tới người nàng. Sự thật thì tôi muốn chiếm đoạt thân thể kiều diễm của nàng lắm. Thật ra thằng đàn ông nào cũng vậy thôi, trăm thằng thì như cả trăm đều thích gái nhất là gái đẹp. Đã nằm cạnh một người con gái đẹp, vú vê lồ lộ ra thế kia, đôi mông tròn trịa đang chạm sát vào con cặc mình, khiêu khích dâm đãng thì họa có là gỗ đá thằng đàn ông đó mới nằm im mà không đưa tay sờ soạng, không hưởng thụ cho đã đời. ấy thế mà đêm đó tôi đã không động tới nàng. Nói ra không ai có thể tin được, nhưng đó lại là sự thật. Suốt đêm đó con cặc tôi cứ ngóc dậy, cương cứng làm tôi khổ sở vô cùng. Nhưng tôi đã dùng lý trí để quật đổ cơn thèm khát đó. Tôi nghĩ: "Còn nước còn tát. Ta cứ cố gắng đứng vững trên bờ vực, đừng rơi xuống đáy sâu vực thẳm để cứu ta, cứu nàng và cứu cả Kim ra khỏi cảnh đau khổ sau này".
Còn đêm nay?Hơi thở nàng vẫn đều đều. Tôi vuốt nhẹ những sợi tóc nàng đang xõa ra trên gối, trên tay tôi. Tôi muốn ôm ghì lấy nàng mà hôn nhưng lại sợ nàng tỉnh giấc. ánh trăng soi vào tận giường, soi lên khuôn mặt hồn nhiên như khuôn mặt trẻ thơ của nàng. Tội nghiệp, chắc nàng đau lắm. Tôi đã nhìn thấy những giọt máu đỏ tươi rỉ ra từ khe hở, làm ướt cả con cặc tôi và những sợi lông xung quanh nó. Nàng khóc. Chỉ thấy nước mắt tràn ra hai khóe mắt, không nghe rõ tiếng khóc. Đêm nay tôi và nàng đã chính thức cho nhau.
Khi người ta đã cho nhau, đã hưởng thụ thì trên đời này chẳng còn có một triết lý nào đáng được tôn thờ nữa. Cái triết lý phải "cứu nàng, cứu ta và cứu cả Kim nữa" không còn tồn tại trong tôi trong đêm nay. Trong đêm nay hình ảnh Kim đã trôi dạt về phương nào đó rất xa xôi. Trong đêm nay không có ai, không có gì cả ngoài tôi và nàng, ngoài cho nhau và hưởng thụ. Trong đêm nay, lần đầu tiên trong đời tôi không nghĩ tới trách nhiệm của người chồng.
Trong đêm nay, lần đầu tiên tôi có cảm giác lạ lùng như vậy Tôi chẳng ràng buộc bởi ai, bởi cái gì. Sau khi tiễn Đắc ra về thì tôi bắt đầu khởi công cái kế hoạch đã bàn với Thomas. Tôi sửa soạn "lên đường".
Thấy tôi bước ra ngoài, Hiền Lương cũng đứng dậy chào Thomas và Thu Nguyệt, ra về. Nàng hỏi tôi:- Anh về trên đó lúc này?Tôi mừng thầm vì cá đã cắn câu, song vẫn vờ tỏ ra có ý chí sắt đá:- Anh có việc quan trọng phải về trên đó.Thực ra trong lòng tôi đã mềm yếu và xốn xang lắm rồi. Tôi chỉ muốn nói thẳng ra: "Anh muốn được ngủ với em đêm nay lắm, chúng mình về phòng của em và lên giường đi ! " Việc gì phải giả bộ , phải đóng kịch nữa cơ chứ. Và tôi cũng bắt đầu hoảng, bắt đầu run, nếu cứ giả bộ đóng kịch mãi nh~ con cá quẫy đuôi, bỏ con mồi lại đó, không thèm đớp thì sao? May quá, con cá vẫn bám sát con mồi. Con cá thỏ thẻ:- Cô Ninh về nhà rồi, anh lại em đi!Tôi chỉ chờ có thế, tất cả màn kịch dựng lên cũng chỉ nhằm có thế. Lòng mừng khấp khởi, tôi theo chân nàng ngay. Vừa đi tôi vừa nghĩ, chỉ cần vào được đến phòng là tôi sẽ chẳng nói chẳng rằng vật ngửa nàng ra, đè nàng xuống sàn nhà và "hiếp" nàng một cái đã.
Nhưng khi chúng tôi đã cởi xong quần áo, lên giường nằm và đã chúc nhau ngủ ngon thì cái thằng người nhút nhát, thiếu can đảm, thừa lương tâm lại trỗi dậy trong tôi.
Những ý nghĩ oai hùng ban nãy đã không cánh mà bay đi đâu tất cả Tôi như một quả bóng đã xẹp hơi, nằm đó. Cả hai chúng tôi không ai nói với ai lời nào cả ánh trăng cứ như đêm nào trêu ngươi, tràn vào phòng soi rõ mọi thứ khiến tôi không sao ngủ được. Ai vô tư đến đâu thì cũng không thể nhắm mắt mà ngủ được trong lúc này. Không khí mùa hè trong mát về đêm xen lẫn mùi con gái lan tỏa trong phòng. Rạo rực trong lòng quá làm sao mà ngủ được.
Tại sao tôi cứ phải đè nén tôi như thế? Tại sao tôi không sống được như anh Thomas? Cái gì đã kìm hãm tôi không cho tôi vươn tới tự do? Tại sao tôi cứ phải suốt đời trung thành với một người đàn bà mà tôi không say mê, đắm đuối? Mọi cái trên đời này đều tự đến và cũng tự đi.
Vậy thì tôi có quyền được hưởng cái "tự đến" chứ. Và, nhất là khi tôi quay sang phía giường nàng, một bộ ngực trắng ngồn ngộn, cao như hai ngọn đồi miền trung du đang lên xuống nhấp nhô theo hơi thở của nàng khiêu khích trước mắt tôi thì cái thằng người nhút nhát sẵn có trong tôi biến mất, và thằng người thiếu "lương tâm", thừa dũng mãnh vụt xuất hiện trong tôi. Tôi đi tới một quyết định bất ngờ. Tôi sẽ không cần hỏi ý kiến nàng. Chỉ có những thằng ngu mới hỏi ý kiến phụ nữ trong những lúc như thế này. Bài học lần trước chưa đủ thấm thía hay sao? Cuộc đời nằm trong tay mỗi người, ai thông minh, dũng cảm thì sướng còn ai ngu đần, nhút nhá i thì khổ, có thế thôi, đơn giản thế thôi, mà mãi tới giờ tôi mới hiểu hết được điều đó. Tôi sẽ chạy sang với nàng, sẽ ghì chặt nàng vào lòng và tưới lên người nàng những trận mưa hôn.
Trong lúc Văn nhủ thầm như vậy thì Hiền Lương cũng đang nghỉ. Đêm nay nàng nhất quyết không tha anh. Nàng nhất quyết không bỏ con mồi một lần nữa. ý chí quyết tâm càng trở nên sắt đá khi dưới ánh trăng nàng thấy cơ thể người đàn ông lồ lộ, cao to, khỏe mạnh, cứng cát, và đũng quần lót nổi gồ lên... nàng không sao cầm nổi lòng mình được nữa. Nàng đã có một quyết định bất ngờ. Dù "trâu đi tìm cọc" hay "cọc đi tìm trâu' thì cũng chẳng có ý nghĩa gì cả trong lúc này. Nàng là con người mới, con người tiên tiến. Tại sao nàng không dám thể hiện tình cảm của nàng với anh? Tại sao nàng cứ phải chờ anh? Mục đích duy nhất là hưởng thụ, là đưa con mồi vào tròng. Nghĩ vậy, nàng chống tay ngồi dậy. Nàng sẽ tháo mảnh quần lót còn lại trên người ra, vất xuống sàn nhà. Trên người nàng sẽ chỉ còn lại một lớp da con gái thành phố trắng ngần với hai trái vú đam mê thế kia, với hai cáp mông khiêu khích thế kia và một chòm lông đen đen mờ ảo dưới ánh trăng. Nàng sẽ diễu cái thân thể bốc lửa đó qua lại trước mắt anh. Tin rằng cái thân thể kiều diễm của nàng sẽ là ngọn lửa đốt cháy thân thể anh. Có thằng đàn ông nào lại kìm lòng được? Đàn ông ai chả vậy, chỉ cứng rấn được những giây phút đầu thôi, còn là mềm nhũn những giây phút sau. Đã nằm trong đôi tay mềm mại của người đàn bà đến sự nghiệp cũng đi đời nhà ma nói gì đến những cái khác. Vừa lúc đó nàng cũng thấy anh bật dậy nhanh như một cơn lốc, nhào tới nàng. Họ ghì chặt lấy nhau. Họ trao cho nhau những chiếc hôn tới tấp như một trận mưa sa. Họ thở dốc vì những nụ hôn làm họ sắp ngạt thở. Hai mảnh quần xi líp còn sót lại trên cơ thể họ đã bị ném xuống sàn nhà. Thân thể họ nóng rực, mềm nhũn. Họ như hai miếng than hồng quyện chặt lấy nhau. Lúc thì miếng than hồng này nầm dưới, miếng than hồng kia nằm trên, lúc thì ngược lại. Ngực chà sát ngực. Bụng chà sát bụng. Con cặc chà lên mu lồn. Họ lại ôm nhau, lăn lộn. Cuộc vật lộn không lời cứ tiếp diễn. Những nụ hôn tới tấp như mưa sa cứ tiếp diễn, tường chừng như không bao giờ dừng lại. Nhưng rồi họ cũng dừng lại để thở, để nói với nhau những lời âu yếm, để mơn trớn nhau và để làm bao điều say đắm khác.
↑↑